Im lặng mà nghe ...
+8
Tinhlinh_Bien
meboo
Trái tim mùa đông
It's me!
Travian
phuongxu989
MicrosoftGoogle
thucnghi
12 posters
Trang 3 trong tổng số 3 trang
Trang 3 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Im lặng mà nghe ...
First topic message reminder :
Một sáng chủ nhật, chúng tôi có dịp thực hiện
chuyến tiền trạm đến Tịnh Thất Linh Sơn, quận 12. Đọng lại trong lòng chúng tôi
là những khuôn mặt thơ ngây – những đứa trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ náu mình bên
cửa Phật, lớn lên nhờ có vòng tay nhân ái của các ni sư. Tuy chẳng máu mủ ruột
thịt nhưng tình thương bao la của các ni sư đã chiến thắng mọi khó khăn, thiếu
thốn để dang rộng vòng tay đón các em vào lòng, cho các em một điểm tựa, một mái
ấm gia đình mới. Các ni sư cho biết, chùa vẫn thường nhận các công việc như cắt
chỉ quần áo cho Quân khu 7, bán nhang vào các ngày rằm ở chùa Vĩnh Nghiêm hoặc
xếp kẹo tháp bán tháng cúng tết để kiếm thêm chi phí trang trải. Các em ở đây
được cưu mang phần lớn vẫn nhờ vào tấm lòng và sự đóng góp của các Mạnh thường
quân khắp nơi. Cuộc sống hằng ngày tuy còn thiếu thốn nhiều bề nhưng nhà chùa
vẫn cố trang trải cho các em tất cả đều được đến trường, được biết đến con chữ.
Cứ thế, đứa lớn lại phụ giúp các ni sư chăm lo cho đứa nhỏ hơn. Những đôi mắt
thơ ngây, nụ cười hồn nhiên, nét vẽ nguệch ngoạc chơi đùa của các “chú tiểu”
không khỏi làm người khác chạnh lòng. Vậy đó, bữa cơm chùa đạm bạc tuy không xa
hoa nhưng cũng đủ no lòng. Cánh cổng chùa không cao sang nhưng đủ để che mưa che
nắng, cho các em giấc ngủ ngon lành. Các ni sư, các Mạnh thường quân tuy không
sinh nhưng chẳng khác nào vòng tay mẹ hiền ôm ấp, vỗ về, chăm lo, dắt dìu các em
từng bước đi trong cuộc sống.
Có những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong vòng tay cha mẹ, chăn ấm nệm êm,
cuộc sống xa hoa, vô lo không nghĩ. Cũng có những thân phận cút côi bơ vơ co ro
trong cái đói, cái lạnh, chưa từng nhìn thấy nụ cười dịu hiền của mẹ hay một lần
được gọi ấm áp tiếng cha. Biết trách ai, lỗi mẹ, tại cha, hay trời cao định số?
Chỉ có những giọt nước mắt những lúc vô tình tủi phận vẫn lăn dài để tiếp nối
kiếp trần ai. Các em có được nơi đây, được một mái ấm để về, dù nhỏ nhoi cũng đã
là một may mắn. Hy vọng với sự bảo bọc của những tấm lòng nhân ái, sự giáo dưỡng
của các ni sư, sự thấm nhuần mưa pháp, các em sẽ là những chồi non mạnh mẽ vươn
lên xanh tốt, từ bất hạnh của mình chan thêm cho đời những nụ cười viên mãn. Và
ngày mai, tiếng chuông chùa vẫn vọng, cánh cổng chùa vẫn mở, nhưng không còn đứa
trẻ nào, phía sau cánh cổng chùa, mang thân phận mồ côi…
"Mẹ bỏ em đi
Khi giọt sương còn đọng trên lá cỏ
Mẹ bỏ
lại hình hài bé nhỏ
Trước cổng chùa quạnh quẽ
Tiếng mẹ ru buồn thay bằng
lời kinh niệm Phật vô vi…”
Khi giọt sương còn đọng trên lá cỏ
Mẹ bỏ
lại hình hài bé nhỏ
Trước cổng chùa quạnh quẽ
Tiếng mẹ ru buồn thay bằng
lời kinh niệm Phật vô vi…”
Một sáng chủ nhật, chúng tôi có dịp thực hiện
chuyến tiền trạm đến Tịnh Thất Linh Sơn, quận 12. Đọng lại trong lòng chúng tôi
là những khuôn mặt thơ ngây – những đứa trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ náu mình bên
cửa Phật, lớn lên nhờ có vòng tay nhân ái của các ni sư. Tuy chẳng máu mủ ruột
thịt nhưng tình thương bao la của các ni sư đã chiến thắng mọi khó khăn, thiếu
thốn để dang rộng vòng tay đón các em vào lòng, cho các em một điểm tựa, một mái
ấm gia đình mới. Các ni sư cho biết, chùa vẫn thường nhận các công việc như cắt
chỉ quần áo cho Quân khu 7, bán nhang vào các ngày rằm ở chùa Vĩnh Nghiêm hoặc
xếp kẹo tháp bán tháng cúng tết để kiếm thêm chi phí trang trải. Các em ở đây
được cưu mang phần lớn vẫn nhờ vào tấm lòng và sự đóng góp của các Mạnh thường
quân khắp nơi. Cuộc sống hằng ngày tuy còn thiếu thốn nhiều bề nhưng nhà chùa
vẫn cố trang trải cho các em tất cả đều được đến trường, được biết đến con chữ.
Cứ thế, đứa lớn lại phụ giúp các ni sư chăm lo cho đứa nhỏ hơn. Những đôi mắt
thơ ngây, nụ cười hồn nhiên, nét vẽ nguệch ngoạc chơi đùa của các “chú tiểu”
không khỏi làm người khác chạnh lòng. Vậy đó, bữa cơm chùa đạm bạc tuy không xa
hoa nhưng cũng đủ no lòng. Cánh cổng chùa không cao sang nhưng đủ để che mưa che
nắng, cho các em giấc ngủ ngon lành. Các ni sư, các Mạnh thường quân tuy không
sinh nhưng chẳng khác nào vòng tay mẹ hiền ôm ấp, vỗ về, chăm lo, dắt dìu các em
từng bước đi trong cuộc sống.
Có những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong vòng tay cha mẹ, chăn ấm nệm êm,
cuộc sống xa hoa, vô lo không nghĩ. Cũng có những thân phận cút côi bơ vơ co ro
trong cái đói, cái lạnh, chưa từng nhìn thấy nụ cười dịu hiền của mẹ hay một lần
được gọi ấm áp tiếng cha. Biết trách ai, lỗi mẹ, tại cha, hay trời cao định số?
Chỉ có những giọt nước mắt những lúc vô tình tủi phận vẫn lăn dài để tiếp nối
kiếp trần ai. Các em có được nơi đây, được một mái ấm để về, dù nhỏ nhoi cũng đã
là một may mắn. Hy vọng với sự bảo bọc của những tấm lòng nhân ái, sự giáo dưỡng
của các ni sư, sự thấm nhuần mưa pháp, các em sẽ là những chồi non mạnh mẽ vươn
lên xanh tốt, từ bất hạnh của mình chan thêm cho đời những nụ cười viên mãn. Và
ngày mai, tiếng chuông chùa vẫn vọng, cánh cổng chùa vẫn mở, nhưng không còn đứa
trẻ nào, phía sau cánh cổng chùa, mang thân phận mồ côi…
Re: Im lặng mà nghe ...
MicrosoftGoogle đã viết:thucnghi đã viết:
dáng khóc nhìn vui quá
nhìn vui thật mà
Re: Im lặng mà nghe ...
hok bít nói sao nữa
Tinhlinh_Bien- Giáo sĩ
- Tổng số bài gửi : 72
Points : 79
Danh vọng : 1
Join date : 13/04/2011
Đến từ : Con ốc nhỏ mang linh hồn của Biển!!!
Re: Im lặng mà nghe ...
linhcrazzy đã viết:Không biết viết sao nữa
Ngọc Linh
Tinhlinh_Bien- Giáo sĩ
- Tổng số bài gửi : 72
Points : 79
Danh vọng : 1
Join date : 13/04/2011
Đến từ : Con ốc nhỏ mang linh hồn của Biển!!!
Re: Im lặng mà nghe ...
Tinhlinh_Bien đã viết:linhcrazzy đã viết:Không biết viết sao nữa
Ngọc Linh
Vợ
Re: Im lặng mà nghe ...
linhcrazzy đã viết:Tinhlinh_Bien đã viết:
Ngọc Linh
Vợ
gọi tên ấy, gọi thế khó hỉu
Tinhlinh_Bien- Giáo sĩ
- Tổng số bài gửi : 72
Points : 79
Danh vọng : 1
Join date : 13/04/2011
Đến từ : Con ốc nhỏ mang linh hồn của Biển!!!
Re: Im lặng mà nghe ...
haizzzzzzzzzz
Tinhlinh_Bien- Giáo sĩ
- Tổng số bài gửi : 72
Points : 79
Danh vọng : 1
Join date : 13/04/2011
Đến từ : Con ốc nhỏ mang linh hồn của Biển!!!
Re: Im lặng mà nghe ...
thucnghi đã viết:"Mẹ bỏ em đi
Khi giọt sương còn đọng trên lá cỏ
Mẹ bỏ
lại hình hài bé nhỏ
Trước cổng chùa quạnh quẽ
Tiếng mẹ ru buồn thay bằng
lời kinh niệm Phật vô vi…”
Một sáng chủ nhật, chúng tôi có dịp thực hiện
chuyến tiền trạm đến Tịnh Thất Linh Sơn, quận 12. Đọng lại trong lòng chúng tôi
là những khuôn mặt thơ ngây – những đứa trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ náu mình bên
cửa Phật, lớn lên nhờ có vòng tay nhân ái của các ni sư. Tuy chẳng máu mủ ruột
thịt nhưng tình thương bao la của các ni sư đã chiến thắng mọi khó khăn, thiếu
thốn để dang rộng vòng tay đón các em vào lòng, cho các em một điểm tựa, một mái
ấm gia đình mới. Các ni sư cho biết, chùa vẫn thường nhận các công việc như cắt
chỉ quần áo cho Quân khu 7, bán nhang vào các ngày rằm ở chùa Vĩnh Nghiêm hoặc
xếp kẹo tháp bán tháng cúng tết để kiếm thêm chi phí trang trải. Các em ở đây
được cưu mang phần lớn vẫn nhờ vào tấm lòng và sự đóng góp của các Mạnh thường
quân khắp nơi. Cuộc sống hằng ngày tuy còn thiếu thốn nhiều bề nhưng nhà chùa
vẫn cố trang trải cho các em tất cả đều được đến trường, được biết đến con chữ.
Cứ thế, đứa lớn lại phụ giúp các ni sư chăm lo cho đứa nhỏ hơn. Những đôi mắt
thơ ngây, nụ cười hồn nhiên, nét vẽ nguệch ngoạc chơi đùa của các “chú tiểu”
không khỏi làm người khác chạnh lòng. Vậy đó, bữa cơm chùa đạm bạc tuy không xa
hoa nhưng cũng đủ no lòng. Cánh cổng chùa không cao sang nhưng đủ để che mưa che
nắng, cho các em giấc ngủ ngon lành. Các ni sư, các Mạnh thường quân tuy không
sinh nhưng chẳng khác nào vòng tay mẹ hiền ôm ấp, vỗ về, chăm lo, dắt dìu các em
từng bước đi trong cuộc sống.
Có những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong vòng tay cha mẹ, chăn ấm nệm êm,
cuộc sống xa hoa, vô lo không nghĩ. Cũng có những thân phận cút côi bơ vơ co ro
trong cái đói, cái lạnh, chưa từng nhìn thấy nụ cười dịu hiền của mẹ hay một lần
được gọi ấm áp tiếng cha. Biết trách ai, lỗi mẹ, tại cha, hay trời cao định số?
Chỉ có những giọt nước mắt những lúc vô tình tủi phận vẫn lăn dài để tiếp nối
kiếp trần ai. Các em có được nơi đây, được một mái ấm để về, dù nhỏ nhoi cũng đã
là một may mắn. Hy vọng với sự bảo bọc của những tấm lòng nhân ái, sự giáo dưỡng
của các ni sư, sự thấm nhuần mưa pháp, các em sẽ là những chồi non mạnh mẽ vươn
lên xanh tốt, từ bất hạnh của mình chan thêm cho đời những nụ cười viên mãn. Và
ngày mai, tiếng chuông chùa vẫn vọng, cánh cổng chùa vẫn mở, nhưng không còn đứa
trẻ nào, phía sau cánh cổng chùa, mang thân phận mồ côi…
Như chưa hề có cuộc chia ly
It's me!- Giáo sĩ
-
Tổng số bài gửi : 66
Points : 71
Danh vọng : 0
Join date : 13/04/2011
Age : 42
Đến từ : Nơi vạn vật trở về ...
Re: Im lặng mà nghe ...
ko đủ can đảm đọc hết X_X
minhkoala- Chùy lõm
- Tổng số bài gửi : 10
Points : 10
Danh vọng : 1
Join date : 21/06/2011
Re: Im lặng mà nghe ...
chẳng hiểu ghề vì viết dài quá
sahi- Chùy lõm
-
Tổng số bài gửi : 6
Points : 6
Danh vọng : 1
Join date : 24/06/2011
Age : 39
Đến từ : địa ngục của cô đơn
Trang 3 trong tổng số 3 trang • 1, 2, 3
Trang 3 trong tổng số 3 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|